Một trong những vấn nạn nhức nhối ở Ontario là chuyện bọn ma cô dụ dỗ các cô gái trẻ vào con đường làm nô lệ tình dục. Nhóm ký giả của nhật báo Toronto Star đã thực hiện một cuộc điều tra về thế giới ngầm của nạn buôn người nội địa tại Ontario. Vì lý do riêng tư và an ninh, tên của một số nhân vật đã được thay đổi.

Nạn buôn người làm nô lệ tình dục ở Ontario

Olivia Carville

Khương An lược dịch

Cuộc chơi”: Cảnh sống địa ngục ở khách sạn, nhà trọ

Cảnh sát, bọn ma cô và các nạn nhân đều gọi đó là “Cuộc chơi” (The Game). Nhưng nào phải vui vẻ sung sướng gì. Nhiều thiếu nữ Canada đang bị đánh đập, đóng dấu, mua bán ở các khách sạn và nhà trọ, và dọc những xa lộ tại vùng Đại Đô thị Toronto (GTA) và trên khắp tỉnh bang Ontario.

Nạn nhân có người chỉ mới 12 tuổi, bị dụ ma cô dụ dỗ vào con đường bán thân nuôi miệng; những tên ma cô “Romeo” này hứa hẹn đem lại cho các nạn nhân một cuộc sống đáng mơ ước rủng rỉnh tiền bạc, đầy ắp tình yêu và bảo đảm an toàn.

Càng ngày càng có nhiều thiếu nữ và phụ nữ trẻ bị buôn bán trên khắp Ontario và bị buộc phải làm gái điếm trong một những loại hình tội ác phát triển nhanh nhất ở tỉnh bang này, theo một cuộc điều tra của nhật báo Toronto Star. Các thám tử cảnh sát và cán sự xã hội nhiều kinh nghiệm ước tính rằng số cô gái bị buôn bán ở Ontario hiện nay đã lên tới hàng ngàn.

Một số cô bị ma cô đánh đập – bị quất bằng móc áo đã hun nóng trên bếp, bị đấm vào mặt, bị bóp cổ, bị đốt và buộc phải nằm ngủ trần truồng ở chân giường, hệt như chó.

Có những cô bị đóng dấu lên người – thường bằng biệt danh của ma cô trên giang hồ. Hồi đầu năm 2015, một cô gái 21 tuổi bị ma cô cầm giữ ở Toronto; tên ma cô dùng dao cạo khắc tên viết tắt của hắn lên bàn tay cô rồi đổ mực đỏ vào vết thương.

Họ bị mua và bán – năm 2013, cảnh sát giải cứu được một cô gái 17 tuổi đã bị chính mẹ ruột của mình bán cho ma cô để trả nợ tiền chơi ma túy.

Họ bị nhốt trong các phòng khách sạn và buộc phải quan hệ tình dục để kiếm tiền, đôi khi lên tới hàng chục lần mỗi ngày, và rồi phải giao hết tiền kiếm được cho một tên ma cô mà họ đã bị tẩy não để tin đó là bạn trai của mình.

Buôn người để làm nô lệ tình dục là việc cưỡng ép giam giữ hay chuyên chở một người với mục đích bóc lột tình dục. Trái với quan niệm thông thường, gần như tất cả mọi nạn nhân ở Canada sinh ra tại Canada.

Từ lời kể của những nạn nhân thoát khỏi “Cuộc chơi”

Cuộc điều tra của nhật báo Toronto Star dựa trên: các thông tin từ các vụ án hình sự buôn người; các tài liệu của chính phủ liên bang nêu chi tiết về vấn nạn này; những cuộc phỏng vấn với các nạn nhân, cha mẹ, cán sự xã hội, và cảnh sát từ bốn vùng lớn tại GTA; và một cuộc phỏng vấn chi ly với một ma cô bị buộc tội hiện đang bị giam chờ xét xử.

Các thám tử cảnh sát cho biết loại hình tội ác này đang gia tăng vì hoạt động buôn người có lợi nhuận rất cao – một tên ma cô có thể kiếm được $280.000 mỗi năm từ một người lao động tình dục, theo cảnh sát liên bang RCMP. Internet cũng đã thay đổi “Cuộc chơi” bằng cách không để những cô gái này đứng đường nữa và giấu họ đằng sau những cánh cửa khép kín. Những cô gái này thường được bán trên trang mạng Backpage.com, mà cảnh sát nói là trang khét tiếng về đăng quảng cáo mại dâm trên khắp Bắc Mỹ.

Trong tháng 11-2015, báo Toronto Star đã phỏng vấn sáu nạn nhân đã bị dụ dỗ vào “Cuộc chơi” và bị buộc hành nghề trên khắp vùng GTA, cứ vài ngày di chuyển vài lần giữa các khách sạn bốn sao ở trung tâm thành phố Toronto và các nhà trọ rẻ tiền và hội quán thoát y dọc Xa lộ 401 và Xa lộ QEW.

Những câu chuyện của họ có những điểm tương đồng – điều dụ dỗ các cô gái này vào “Cuộc chơi” là ảo tưởng về tình yêu và một tương lai bảo đảm. Điều khiến các cô vẫn ở lại trong “Cuộc chơi” là nỗi sợ bị đánh đập, bị đốt, “bị tống ra ngoài đường làm đĩ” hoặc bị bỏ chết, và đôi khi là những mối đe dọa đối với gia đình của họ.

Trong những cô gái này có người bỏ nhà ra đi, có người bị cha mẹ ruồng bỏ, hoặc những trẻ em bị dụ dỗ ngay từ những nhà tập thể dành cho trẻ do nhà nước nuôi; cũng có những cô lớn lên trong các gia đình trung lưu và được chiêu mộ từ trường trung học hoặc các buổi tiệc tại gia.

Sáu nạn nhân mà báo Toronto Star phỏng vấn nói khách mua dâm thuộc đủ mọi thành phần xã hội, trong đó có doanh nhân, bác sĩ, luật sư, cảnh sát, người lao động chân tay, bọn buôn bán ma túy, sinh viên, giáo viên, thẩm phán, kế toán viên, và quân nhân. Thỉnh thoảng có khách là phụ nữ.

Kể từ năm 2013, Cảnh sát Toronto đã can thiệp vào 359 vụ buôn người – bắt giữ 114 ma cô – trong đó các nạn nhân đã kể với cảnh sát nhiều trường hợp bị bỏ đói cho tới khi họ phục vụ một số lượng khách nhất định hoặc bị buộc phải gọi ma cô là “Daddy”(Ba).

Thám tử David Correa thuộc Cảnh sát Toronto kể: “Tôi đã gặp những cô gái bị đánh đập tàn tạ tới nỗi họ nuốt cả răng của mình. Tôi đã gặp những cô gái buộc phải lót miếng xốp bọt biển vào vùng kín của mình để họ không bị chảy máu khi họ hành nghề. Chuyện này thật dã man và kinh khủng.”

Hồi tháng 11-2015, cảnh sát giải cứu một cô bé 13 tuổi bị buộc hành nghề bán thân ở các khách sạn tại vùng Brampton, Niagara và Toronto. Hai thanh niên và một cô gái 17 tuổi đã bị buộc tội buôn người. Cảnh sát Toronto cho biết một vụ trước đây có nạn nhân mới 12 tuổi.

Thanh tra Joanna Beaven-Desjardins, chỉ huy của Đơn vị Tội ác Tình dục thuộc Cảnh sát Toronto, nói bọn ma cô “đóng dấu họ như súc vật, và chuyên chở họ như súc vật.” Bà nói: “Đây là một vấn nạn ở Toronto, một vấn nạn ở Ontario, và một vấn nạn ở Canada. Ai cũng nghĩ rằng chuyện này không xảy ra ở đây, nhưng quả thực nó đang xảy ra.”

Một người đàn ông vào một phòng ở nhà trọ Mississauga Gates Inn trên đường Dundas Street, 5 phút sau khi một người đàn ông khác ra khỏi phòng đó. (Ảnh: Melissa Renwick/Toronto Star)
Một người đàn ông vào một phòng ở nhà trọ Mississauga Gates Inn trên đường Dundas Street, 5 phút sau khi một người đàn ông khác ra khỏi phòng đó. (Ảnh: Melissa Renwick/Toronto Star)

Vào một đêm thứ Năm hồi cuối tháng 11-2015, ký giả của báo Toronto Star đặt một phòng tại Mississauga Gates Inn – một nhà trọ nằm gần Xa lộ 427 lâu nay được cảnh sát và các nạn nhân gọi là một điểm nóng buôn người.

Nhà trọ hai tầng này, với giá phòng $60 quảng cáo trên mạng, là một tụ điểm hoạt động về khuya, với những chiếc xe bóng lộn chạy lòng vòng trong bãi đậu xe và những người đàn ông mặc áo khoác có mũ trùm đầu và quần jeans rộng thùng thình giết thời gian bằng cách coi phim trên iPad trong những chiếc Cadillac và SUV xịn.

Các ký giả của báo Toronto Star quan sát thấy một thiếu nữ, độ chừng gần 20 tuổi với khuôn mặt trang điểm đầy phấn son, bước vào một phòng lúc khoảng 9:30 tối. Chẳng bao lâu sau, một người đàn ông trung niên, có vẻ như là một tài xế xe limousine đi phi trường, tấp xe vào bãi đậu và đưa mắt nhìn quanh nhà trọ trong khi cởi áo vét, xếp gọn gàng rồi đặt ở băng ghế sau.

Rồi ông bước tới gõ cửa phòng của thiếu nữ đó và nhanh chóng được cho vào trong. Đúng nửa tiếng đồng hồ sau, người đàn ông này ra khỏi phòng, nhìn xuống phía dưới khi ông bước đi trên hành lang tối mờ của nhà trọ.

Mười phút sau một người đàn ông khác tới cửa phòng cô. Một người dọn phòng cứ ra vào các phòng, thay khăn trải giường cho tới rạng sáng.

Chủ nhà trọ Mississauga Gates Inn, cho biết tên mình là Suni, nói với báo Toronto Star rằng các thiếu nữ bị buộc hành nghề ở các khách sạn cao cấp và những nhà trọ nhỏ, như của ông, hàng ngày. Suni nói: “Chúng tôi cứ phải tống cổ những kẻ này ra như điên. Chúng tôi đang chật vật chống chọi chuyện này hàng ngày.”

Tội buôn người, cả để buộc hành nghề mại dâm lẫn ép buộc làm việc ở trang trại (làm farm) và các hình thức lao động khác, đã được quy định trong Bộ luật Hình sự Canada năm 2005, nhưng mãi tới năm 2014 mới có tên ma cô đầu tiên ở Toronto bị kết án. Tyrone Burton, 31 tuổi, bị phán quyết có tội cầm giữ hai thiếu nữ ngược với ý muốn của họ, tịch thu giấy tờ tùy thân của họ và buộc họ hành nghề mại dâm.

Từ lời kể của bị cáo ma cô đang ngồi tù chờ xét xử

Matthew Deiaco tại Trại giam Đông Toronto ở Scarborough. (Ảnh: Melissa Renwick/Toronto Star)
Matthew Deiaco tại Trại giam Đông Toronto ở Scarborough. (Ảnh: Melissa Renwick/Toronto Star)

Matthew Deiaco, 29 tuổi, tự gọi mình là “quản lý gái gọi” và đang đối mặt với một loạt các tội danh liên quan tới buôn người. Từ trong trại giam, hắn nói với báo Toronto Star rằng hoạt động mại dâm phi pháp của Toronto đã tăng “mạnh mẽ” trong thập niên qua.

Trong một cuộc phỏng vấn tại trại giam hồi giữa tháng 10-2015, bị cáo với hình xăm đầy người này nói rằng hắn không thể bàn về trường hợp của hắn trước phiên xử, nhưng hắn chịu mô tả cách thức bọn ma cô vận hành “Cuộc chơi”.

Deiaco nói dễ dàng kiếm được $1.000/ngày với một cô gái. “Đôi khi trong một tháng, nếu quản lý bốn cô, ta có thể kiếm được $70.000.”

Theo Deiaco, bọn ma cô săn lùng những cô gái bị tổn thương tình cảm; những cô “cần có người thay mặt cha đẻ để bảo bọc mình”. Mọi sự bắt đầu với giai đoạn bạn trai: những cuộc hẹn hò lãng mạn, ảo tưởng về tình yêu và lời hứa hẹn về một tương lai, trọn vẹn với một ngôi nhà mà họ sẽ cùng nhau sở hữu. Rồi tới giai đoạn chăm chuốt quần là áo lượt, tặng quà và bóng gió về chuyện cô gái có thể kiếm được nhiều tiền khi hành nghề mại dâm. Deiaco kể: “Ta đi vào tâm tư, tìm khe rạn nứt, có cô chỉ cần nghe ‘Anh yêu em’.”

Cuối cùng là tới giai đoạn “bán”, khi đó tên ma cô thuyết phục cô gái chịu bán thân rồi giao hết tiền cô kiếm được cho hắn.

Deiaco nói vai trò của hắn là “quản lý” ít nhất 12 gái điếm lúc hắn còn hoạt động. Hắn giải thích rằng một tên ma cô có thể ép buộc một cô gái hành nghề mại dâm bằng cách khiến cô tin về giấc mơ có cuộc sống bảo đảm, tình yêu, một đám cưới rình rang và một ngôi nhà đẹp: “Vậy nè, anh hùn 50, em cũng phải hùn 50. Nên có một cách khác, em có thể quan hệ tình dục với đàn ông, nhưng đừng lo, anh sẽ vẫn yêu em. Hết đêm em lại về nhà với anh.”

Cảnh ngộ đau lòng của những nạn nhân

Ký giả báo Toronto Star đã phỏng vấn nhiều nạn nhân của nạn buôn người mại dâm. Hoàn cảnh mỗi người mỗi khác nhưng tựu chung đều đang bị tổn thương tình cảm khi gặp ma cô của mình nên như được chúng cưu mang. Natalie, một nạn nhân 27 tuổi, là một ví dụ. Natalie không dùng tên thật vì lo sợ cho sự an toàn của mình.

Nạn nhân Natalie (Ảnh: Melissa Renwick/Toronto Star)
Nạn nhân Natalie (Ảnh: Melissa Renwick/Toronto Star)

Natalie là người quê ở Toronto, và cảm thấy bị cha mẹ ruồng bỏ. Cô gặp tên ma cô của mình lúc 23 tuổi, và bị đưa tới làm gái ở Calgary. Natalie nói cô cảm thấy mình chẳng còn giá trị gì và trống rỗng khi người đàn ông mà cô yêu nhốt cô trong một khách sạn và ép buộc cô quan hệ với 15 người lạ mỗi ngày.

Tên ma cô kiểm soát mọi thứ “từ món tôi ăn cho tới giờ tôi ngủ và ngủ bao lâu”. Trong một tháng trời, cô làm nô lệ tình dục, thức dậy lúc 7 giờ sáng để phục vụ những khách là doanh nhân đi làm đầu giờ sáng, và làm việc tới tận 3 giờ sáng cho đợt cao điểm đi khách đêm khuya. Khi cô tới kỳ kinh nguyệt, tên ma cô nhét băng vệ sinh vào người cô và bắt cô tiếp tục làm việc.

Natalie là người nghiện ma túy khi cô gặp tên ma cô của mình. Cô đồng ý chuyển tới Calgary với hắn và trên đường đi họ bị cảnh sát chặn xe hỏi. Một cảnh sát viên kiểm tra lai lịch và nói với Natalie là cô không biết tên thật của “bạn trai” mình.

Viên cảnh sát hỏi cô: “Cô có cần giúp gì không?” Trong thâm tâm cô đang gào thét, nhưng cô quá sợ hãi nên không dám thoát chạy. Natalie nói với viên cảnh sát là không cần; cô nói cô yêu hắn.

Một giờ trước khi họ tới Calgary, tên ma cô nói cô phải trả lại cho hắn tiền xăng, tiền phòng khách sạn và tiền ăn. Hắn đăng quảng cáo cô trên một trang mạng mại dâm. Trong tháng tiếp theo, Natalie kiếm được $30.000– nhưng giao hết từng đồng từng cắc cho ma cô của mình. Sau khi họ quay lại Toronto, hắn bị bắt. Phiên tòa xử hắn sẽ diễn ra trong năm 2016.

Cô kể với báo Toronto Star: “Tôi chưa bao giờ thực sự biết buôn người là gì. Đối với tôi, đó luôn là một mối quan hệ. Tôi cảm thấy như anh ấy thực sự yêu tôi.” Về thể xác, Natalie thú nhận là lẽ ra cô đã có thể bỏ trốn, nhưng về tinh thần, cô nói cô bị kẹt trong bẫy. “Họ đi vào trong đầu ta: Tôi có cảm giác như họ kiểm soát tôi từ bên trong – từ tâm can tôi.” Sự thao túng và kiểm soát tinh thần của bọn buôn người đối với các cô gái là khía cạnh khó khăn nhất đối với cảnh sát và các cơ quan phúc lợi.

Sĩ quan cảnh sát Martin Dick, một thám tử điều tra tội sát nhân dày dạn kinh nghiệm từ Anh và nay là trưởng Ban Tệ nạn của Cảnh sát Vùng Halton, nói buôn người để hành nghề mại dâm là tội ác duy nhất khiến ông chảy nước mắt.

Năm ngoái, ông Dick bước vào một phòng khách sạn của một thiếu nữ tuổi teen mà mục rao vặt trên mạng về dịch vụ tình dục có đầy đủ những đặc điểm của một người có thể là nạn nhân buôn người, chẳng hạn ảnh không để lộ mặt, lời chào mời sẵn sàng quan hệ tình dục kiểu “fetish” (với vật thể) và yêu cầu khách chỉ nhắn tin.

Ông thấy nhiều vali trên nền nhà và hiểu ngay đó là cuộc sống của cô. Khi ông rơm rớm nước mắt nói là ông tới để giúp cô, cô bé, lúc đó chỉ mặc đồ lót, đổ sụp xuống nền nhà. Cô gái khóc như mưa, nhưng không thể dễ dàng đi với cảnh sát vì cô đã quá suy kiệt cả thể xác lẫn tinh thần.

Khi tên ma cô trở lại khách sạn vài giờ sau đó, cảnh sát bắt hắn vì tội vi phạm điều khoản bảo lãnh ra tù và cô bé bỏ chạy. Ngày hôm sau, ông Dick tới tòa với hy vọng mong manh là cô sẽ xuất hiện. Ông nói cô bé ngồi trong tòa án cùng với cha mẹ của tên ma cô.

Hồi tháng 5-2015, dân biểu tỉnh bang Laurie Scott đã đệ trình lên nghị viện một đề xuất thành lập nhóm công tác tỉnh bang để chống nạn buôn người nội địa và tăng ngân sách tài trợ. Đề xuất của bà được thông qua, nhưng chính quyền vẫn chưa có hành động gì kể từ đó.

Backpage.com: Trang mạng quảng cáo của bọn buôn người

Thám tử David Correa nói với báo Toronto Star rằng trong 359 vụ buôn người mà cảnh sát Toronto đã điều tra kể từ năm 2013, tất cả các cô gái đều được quảng cáo trên trang Backpage.com.

Giới cán sự xã hội cũng chứng kiến xu hướng tương tự với các nạn nhân mà họ giúp đỡ, và cho biết rằng các bậc cha mẹ đã liên hệ nhờ các tổ chức xã hội giúp đỡ sau khi họ phát hiện ảnh con gái của họ được rao trên trang mạng này.

Những cô gái này, mà ba lực lượng cảnh sát chính ở vùng GTA nói thường dưới 16 tuổi, được quảng cáo với những bức ảnh gợi tình lộ liễu và tiểu sử tóm tắt về thể hình và các dịch vụ “đặc biệt” mà họ chịu phục vụ để kiếm thêm tiền, chẳng hạn “trải nghiệm bạn gái thực thụ”, quan hệ qua hậu môn và không dùng bao cao su, hay quan hệ kiểu “fetish”.

Các mục rao vặt này có số điện thoại cầm tay và thường yêu cầu khách nhắn tin, chứ không gọi. (Bọn ma cô giả danh các cô gái với những tin nhắn ve vãn lẳng lơ.) Cảnh sát nói sở dĩ như vậy chủ yếu là do bọn ma cô kiểm soát và quản lý điện thoại cầm tay của các cô, xếp đặt các cuộc hẹn và thương lượng giá cả hoặc các dịch vụ “đặc biệt”. Sau khi các cô chịu “phục vụ đặc biệt”, chúng thao túng họ bằng cảm giác tội lỗi và tủi nhục bằng cách dọa “tố cáo” họ với gia đình và bạn bè.

Ảnh chụp màn hình trang Backpage.com. Các số điện thoại đã được xóa.
Ảnh chụp màn hình trang Backpage.com. Các số điện thoại đã được xóa.

Mỗi buổi sáng, các cảnh sát viên thuộc các ban chống tội ác tình dục trên khắp vùng GTA tìm kiếm trên Backpage và lùng sục các mục rao vặt mới trong vùng của họ từ đêm hôm trước. Đôi khi cảnh sát tiến hành các cuộc “gõ cửa nói chuyện” để liên hệ với các cô gái được quảng cáo trên trang mạng này và hỏi họ có cần giúp đỡ không.

Cách thức như vậy: Cảnh sát liên hệ các số điện thoại trong các mẩu rao vặt trên Backpage và giả bộ là khách. Ma cô trả lời qua tin nhắn rồi chỉ dẫn họ tới một khu nào đó, thường là một ngã tư ở trung tâm thành phố. Khi tới, họ nhận được tin nhắn bảo đi bộ tới một bãi đậu xe khách sạn và một tên ma cô sẽ “đợi trong bóng râm để quan sát khách” trước khi hắn gởi tin nhắn cho số phòng.

Trong hai tuần cuối tháng 12-2015, các ký giả Toronto Star gởi tin nhắn tới 10 số điện thoại cầm tay quảng cáo rao bán dịch vụ tình dục của các thiếu nữ. Những rao vặt này có chi phí tối thiểu $3 mỗi mẩu, và hàng ngày có hàng trăm mẩu mới.

Mỗi lần liên hệ đều có tin nhắn trả lời trong vòng 10 phút; một số trả lời chỉ trong vòng chưa tới một phút. Các ký giả được báo giá, các dịch vụ “đặc biệt” và địa điểm. Một số có gởi kèm các biểu tượng cảm xúc hình khuôn mặt hôn hít hoặc ký tự xox.

Ký giả Toronto Star trao đổi tin nhắn với các số điện thoại cầm tay trong các mẩu quảng cáo mại dâm trên trang Backpage.com. Các địa chỉ đã được xóa bỏ. (Ảnh: Toronto Star)
Ký giả Toronto Star trao đổi tin nhắn với các số điện thoại cầm tay trong các mẩu quảng cáo mại dâm trên trang Backpage.com. Các địa chỉ đã được xóa bỏ. (Ảnh: Toronto Star)

Trang Backpage không chỉ đăng các rao vặt về mại dâm – trang này có đủ thứ từ dịch vụ giữ trẻ tới các rao vặt cho mướn nhà và tuyển người – nhưng sau khi trang Craigslist loại bỏ các mục rao vặt mại dâm cách đây gần 5 năm vì những quan ngại về nạn buôn người vị thành niên, Backpage trở thành trang quảng cáo dịch vụ tình dục lớn nhất ở Bắc Mỹ.

Trong năm qua, áp lực ngày càng tăng của công chúng ở Mỹ về nạn buôn người để hành nghề mại dâm đã khiến các hãng thẻ tín dụng lớn, trong đó có American Express, Visa và MasterCard, cắt đứt quan hệ với mục dịch vụ tình dục của Backpage. Khách hàng không còn dùng được các thẻ tín dụng này để mua các mẩu quảng cáo, mà họ phải trả bằng tiền mã hóa Bitcoin.

Điều này xuất phát từ những vụ kiện chống lại trang mạng này, và việc bốn thượng nghị sĩ Mỹ kêu gọi lập tức đóng trang Backpage vì theo họ, “các nạn nhân – thường là trẻ em – bị các khách hành mua và hãm hiếp nhiều lần.”

Ba người vị thành niên từng bị rao bán dịch vụ tình dục trên Backpage ở tiểu bang Washington đã đệ đơn kiện công ty này, cáo buộc công ty đã hỗ trợ trong việc khiến họ bị mua bán làm gái điếm. Theo hồ sơ tòa án, hai trong số ba thiếu nữ này lúc đó học lớp 7, và một cô cho biết cô đã bị nhiều người đàn ông trả lời các mẩu rao vặt trên mạng của cô hãm hiếp nhiều lần. Backpage đệ trình một đề xuất bác bỏ vụ kiện này, lập luận rằng họ không chịu trách nhiệm vì họ chỉ cung cấp trang mạng cho người khác đăng nội dung. Nhưng hồi tháng 9-2015, Tối cao Pháp viện của tiểu bang Washington phán quyết ủng hộ các nạn nhân, cho phép họ có quyền kiện. Phiên xử đã được định vào tháng 10-2016.

Cuối năm 2014, trang Backpage có trụ sở ở Dallas được Village Voice Media bán cho một công ty đầu tư Hà Lan. Báo Toronto Star đã nhiều lần cố gắng liên hệ các chủ nhân công ty này, nhưng các email và cuộc điện thoại không được phúc đáp.

Dave Perry, cựu thám tử cảnh sát Toronto nay đã thành thám tử tư, nhận xét rằng Internet đã khiến hoạt động mại dâm đã hoàn toàn biến khỏi đường phố, không như thời thập niên 1980, khi ông giúp đỡ các nạn nhân mại dâm trẻ em. “Bọn ma cô đã trở nên tinh vi hơn và bắt đầu dùng tận dụng công nghệ.”

Bọn buôn người hiện nay không chỉ dùng trang Backpage để bán các cô gái, mà còn dùng các mạng xã hội như Facebook và Instagram để bắt đầu liên hệ với họ, theo cảnh sát, giới cán sự xã hội và các hồ sơ tòa án.

Michele Anderson, một cán sự làm việc với các nạn nhân buôn người tại Covenant House ở Toronto, nói bà cũng bắt đầu thấy một xu hướng mới trong đó các cô gái hiện nay đang được chiêu mộ qua các trang mạng hẹn hò như Plenty of Fish và Tinder.

Trong một vụ gần đây, một nữ sinh trung học ở một thị trấn nhỏ hẹn gặp uống cà phê với một người đàn ông qua một trang mạng hẹn hò. Người đó ngỏ lời chở cô về nhà, nhưng ngay sau khi cô vào xe, hắn khóa cửa xe, chở cô tới căn hộ của hắn ở Toronto, xâm phạm tình dục cô rồi ép buộc cô hành nghề mại dâm.

Thám tử Martin Dick thuộc Ban Tệ nạn của Cảnh sát Halton nói gái mại dâm không còn đứng đường trong vùng của ông nữa. “Tất cả mọi hoạt động ở đây đều diễn ra đằng sau những cánh cửa khép kín. Hiện nay đó là lối đi ẩn hay lối đi kỹ thuật số.”

Thoát khỏi “Cuộc chơi”

Những cô gái bị buôn người thường nhờ tới cảnh sát, cán sự xã hội và thậm chí cả khách làng chơi để thoát nạn.

“Tôi cần giúp đỡ.” Tin nhắn được cô gái 18 tuổi đang hoảng loạn gởi đi bí mật lúc 5:40 chiều ngay trước Giáng sinh năm 2012. Tên ma cô Tyrone Burton khi đó đang ép buộc cô và cô bạn thân nhất của cô bán thân. Bị bỏ đói và bị cầm giữ ngoài ý muốn của mình, cô vẫn chưa liên hệ được với gia đình, bạn bè hay thậm chí cảnh sát.

Thay vì vậy, cô gởi tin nhắn cho Dean, một khách hàng mà hai cô tin tưởng. Đó là một trong nhiều lần cô và bạn tìm cách nhờ giải thoát khỏi thế giới nguy hiểm của nạn buôn người mại dâm.

Trước khi Burton, một tên ma cô băng đảng khét tiếng ở Toronto, ép buộc họ vào “Cuộc chơi”, cô gái này và cô bạn 19 tuổi đã nhiều lần bán dâm trong các dịp cuối tuần tại nhà cottage của Dean ở Kingston, theo lời khai tại phiên tòa xử Burton.

Ông trả cho hai thiếu nữ này tổng cộng $5.600 để quan hệ tình dục với cả hai cô trong 5 dịp cuối tuần. Dean, 46 tuổi, là một giám đốc nhân sự giàu có làm việc cho một công ty quốc tế ở Toronto, và tại tòa án ông thừa nhận là tuổi của cả hai cô gái cộng lại không bằng tuổi của ông.

Dean không phải là tên thật của ông, nhưng báo Toronto Star quyết định không nêu tên thật của ông vì cảnh sát quan ngại rằng nếu làm vậy có thể khiến các khách làng chơi khác không dám giải cứu các nạn nhân của nạn buôn người mại dâm.

Bằng các tin nhắn, hai cô gái liên hệ được với Dean, nói họ bị cầm giữ trong một căn hộ ở Scarborough, nhưng họ không biết địa chỉ. Một cô gởi cho Dean tin nhắn: “Tôi ở tầng 11. Hắn đang ở ngoài hành lang. Chúng tôi không thể đi được. Làm ơn. Hắn ở đây. Tôi không được phép rời phòng.” Hai cô bị buộc quan hệ tình dục với Burton mỗi buổi sáng, rồi phục vụ khách hàng. Khi Dean nhận được tin nhắn, ông trả lời ngay. “Nếu tôi không có địa chỉ và cả hai cô không ra ngoài an toàn, tôi sẽ gọi 911. Các cô có thể nói với hắn như vậy.”

Hai thiếu nữ này bị Burton dụ dỗ vào “Cuộc chơi” khi họ tới Toronto ngay trước dịp cuối tuần đã hẹn phục vụ tình dục cho Dean.

Burton, kẻ cuối cùng đã bị kết tội buôn người, đã quảng cáo họ trên mạng và không cho họ ăn uống cho tới khi họ phục vụ một số khách nhất định và đưa tiền cho hắn. Họ phải gọi hắn là “Daddy” (Ba), hôn chiếc nhẫn ma cô của hắn mỗi khi vào hay ra khỏi phòng, và bị cấm nhìn vào mắt người khác.

Đã có một số cuộc gọi nhờ giúp đỡ trong tuần trước. Một lần, Dean gặp hai cô ở ga Union Station của Toronto để trả $400 mà ông còn nợ từ một lần gặp trước. Tại phiên tòa xử Burton, Dean khai với tòa rằng ông đã phát hiện một người đàn ông ăn mặc như gangster trong phim lảng vảng gần hai cô gái. Hai cô trông nhợt nhạt và hoảng sợ tại ga.

Khuya hôm đó, ông gởi họ một tin nhắn nói họ nên bắt tắc-xi tới condo của ông ở trung tâm thành phố và ông sẽ trả tiền tắc-xi cho họ. Ông viết: “Tôi không đòi sex và đền đáp gì.”

Những nỗ lực của ông để giải cứu hai cô đều công cốc. Dean nói ông đã gắng hết sức cảnh báo các cô gái về việc nhận lời mời uống những ly nước có thể bị thuốc, bảo họ xóa các tin nhắn cũ và mua một điện thoại cầm tay dùng một lần để ông có thể gọi số ghi trong rao vặt trên mạng để biết là “ít nhất họ còn sống”.

Khi hai thiếu nữ này chạy trốn khỏi tên ma cô vào tuần sau đó, người đầu tiên họ gọi là Dean. Ông hẹn gặp họ ở quán Fox and Fiddle ở trung tâm Toronto. Ông đang đứng trong bãi đậu xe thì họ thình lình xuất hiện, vừa khóc vừa chạy tới ông.

Dean khai rằng hai cô “lúc đó tổn thương tinh thần ghê gớm”. Họ đã không ăn uống trong nhiều ngày, nên ông mua đồ ăn tối cho họ và trả tiền cho họ ở tại khách sạn vì họ quá hoảng sợ không dám ở gần những người đàn ông.

Sáng hôm sau, Dean chở họ tới một đồn cảnh sát và cuối cùng lời khai của họ đã khiến Burton, 31 tuổi, là ma cô đầu tiên bị buộc tội buôn người mại dâm ở Toronto. Cơ quan công tố đang yêu cầu tuyên bố hắn là tội phạm nguy hiểm để hắn bị tù vô thời hạn.

Dean không phải là khách duy nhất giải thoát các cô gái khỏi “Cuộc chơi”. Một nạn nhân, Taylor, nói cô cũng được khách cứu. (Taylor là tên giả; cô lo sợ cho sự an toàn của mình và không muốn báo đăng tên thật của cô.)

Taylor lớn lên ở Hamilton và bị đưa tới làm gái ở Niagara. Cô đang biểu diễn ở một hội quán thoát y thì ma cô của cô bỏ đi để làm một phi vụ ma túy. Cô tâm sự với một trong những khách hàng thường xuyên của cô, và ông ta nói ông sẽ ra ngoài, nổ máy xe và ngồi đợi trong bãi đậu xe cho tới khi cô có thể lẻn ra mà không bị chú ý.

Khoảng 5 phút sau khi ông ra ngoài, Taylor chạy ra khỏi hội quán khi vẫn còn đang mặc đồ lót rồi nhảy vào xe của ông khách. Ông chở cô tới một nhà trọ, trả tiền phòng cho cô, mua đồ ăn và áo quần cho tới khi cô cảm thấy an toàn để đi.

Theo cảnh sát, vì những cô gái này bị cô lập khỏi gia đình và bạn bè, thường khách làng chơi là những người duy nhất mà họ có thể nói chuyện trong khi bị ma cô kiểm soát chặt chẽ.

Sau khi một nạn nhân được giải thoát khỏi “Cuộc chơi”, các cán sự xã hội và cảnh sát viên phải túc trực điện thoại suốt ngày suốt đêm. Báo Toronto Star được biết có nhiều cảnh sát viên và cán sự xã hội phải trả lời các cuộc điện thoại khẩn cấp lúc 3 giờ sáng.

Một cán sự xã hội, Katarina MacLeod, thậm chí từng gõ cửa nhà một kẻ buôn người và to tiếng với một tên ma cô để tìm cách giúp một cô gái mà bà biết đã bị buôn người hồi đầu năm nay.

MacLeod, sáng lập viên của tổ chức Rising Angels đấu tranh vì quyền của những người lao động tình dục, nhận được một cuộc điện thoại tuyệt vọng từ một bà mẹ có con gái 22 tuổi.

Người mẹ, sống ở Barrie, nói con gái bà bị bạn trai ép buộc hành nghề mại dâm. Cô gái này đã giấu một điện thoại cầm tay không cho tên ma cô biết để liên lạc với mẹ, nhưng một hôm hắn phát hiện và cắt số điện thoại đó. Người mẹ biết con gái mình đã bị đánh đập tàn tạ, nên bà van nài MacLeod đi kiểm tra xem cô có còn sống hay không. Sau khi cảnh sát giải cứu cô gái này, cô tạm ở với MacLeod, nhưng chỉ vài ngày sau quay lại với tên ma cô của mình.

Bà MacLeod nói: “Đây là con gái của những người khác. Tôi từng giải cứu vài cô gái và đưa họ về nhà với tôi. Tôi dạy họ cách nấu ăn, dọn dẹp, ăn mặc và nói chuyện không dùng tiếng lóng. Họ bị tổn thương tới nỗi cứ như phải dạy dỗ lại một đứa trẻ.”

Thanh tra Joanna Beaven-Desjardins thuộc Ban Tội ác Tình dục của Cảnh sát Toronto nói: “Cố gắng giải cứu những cô gái này đã trở thành một nỗi đam mê thực sự cho chúng tôi. Nhưng ngay cả sau khi chúng tôi can thiệp, nó giống như một trò roller-coaster. Chuyện này giống như một căn bệnh.”

Nếu bạn cần giúp đỡ, hãy liên hệ các cơ quan và tổ chức sau đây:

  • East Metro Youth Services, gọi Carly Kalish ở số 416-452-3018
  • Covenant House, 416-598-4898
  • Native Women’s Resource Centre of Toronto, 416-963-9963
  • Toronto Police Human Trafficking Enforcement Team, 416-808-2222
  • Peel Police Vice Unit, 905-453-3311
  • Halton Police Vice Unit, 905-825-8723 hoặc htvice@haltonpolice.ca
  • The Joy Smith Foundation, 204-691-2455

Nguồn: Toronto Star, 14/12/2015.

© Bản tiếng Việt của Canada Info.

1 thought on “Nạn buôn người làm nô lệ tình dục ở Ontario

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.