Suốt 21 năm, bà cụ người Việt thu lượm ve chai đổi lấy tiền, quyên góp $15000 cho hội ung thư ở Vancouver
Trăm ngày như một, cảnh tượng quen thuộc đó diễn ra tại văn phòng Sáng hội Ung thư B.C. ở Vancouver.
Một cụ bà nhỏ nhắn, 62 tuổi bước vào cửa trước, cất tiếng cười vang kèm với nụ cười khiến ai cũng cười theo, và trao một số tiền nhỏ.
Hôm thứ Sáu tuần rồi, ngày 5/10/2018, bà Gia Tran trao cho nhân viên của tổ chức này một tờ $10 và một đồng $2. Bà nhận được một biên lai viết tay, và mấy lời tử tế cộng với một nụ cười.
“Lúc nào cũng như vậy,” Dianne Parker, nhân viên tiếp tân tại văn phòng của Sáng hội, nói. “Bà bước vào với nụ cười rạng rỡ và luôn nói, “Tôi yêu quý tất cả mọi người ở đây, và tôi muốn giúp người ta.”
Những khoản tiền quyên góp nho nhỏ đó đã tích lũy trong thời gian 21 năm mà bà Tran thu lượm vỏ chai và lon, rồi đem tiền đổi vỏ chai/lon tặng cho tổ chức từ thiện này. Sáng hội Ung thư B.C. chỉ lưu trữ hồ sơ khoảng 10 năm đổ lại, nhưng các nhân viên ước tính bà Trần đã đóng góp được khoảng $15,000.
“Mấy đứa con tôi nói, “Má ơi, con không muốn má ra ngoài. Trời lạnh quá,” bà Tran kể. “Tôi nói: ‘Không, má cứ đi. Má muốn giúp người ta. Má muốn tới bệnh viện — ung thư. Má giúp người ta.”
“Con tôi nói, ‘Thôi được, má cứ đi.’
Bà Tran sống gần khu Main Street và East Hastings Street, và thường lục tìm vỏ chai/lon dọc theo đường Hastings. Bà ấy mùa hè thì thu lượm được nhiều hơn vì khi đó có nhiều người uống nước/rượu bia ngoài trời.
Bà nói bà thích lon hơn, bởi vì mang đi nhẹ hơn là kéo những bao đựng đầy vỏ chai/lon.
“Chai thì tôi không vui,” bà Tran nói. “Lon thì dễ.”
Một khi cảm thấy đã thu lượm đủ vỏ chai/lon, bà Tran cuốc bộ mang chúng tới kho đổi vỏ lấy tiền. Bà nói xe buýt thì phải đợi một lát mới có, và các tài xế hạn chế số lượng bà được mang lên xe. (©Bản tiếng Việt của CanadaInfo.net)
“Tôi đi bộ. Đi xe buýt, tôi chỉ được mang một bao, chứ không phải hai bao,” bà Tran nói. “Tôi đi bộ thôi, tôi chẳng cần.”
Sau đó, bà đi xe buýt hoặc đi bộ tới văn phòng của Sáng hội. Gặp ngày đẹp trời, bà mất 45 phút, mỗi chiều. Bà Tran cho biết vào mùa đông thì có thể đi mất một tiếng rưỡi.
‘Niềm vui trong ngày của chúng tôi’
Không rõ tại sao bà Tran chọn tặng tiền cho Sáng hội Ung thư B.C. trong bao năm qua. Hiện nay, thói quen đã ăn sâu tới nỗi có vẻ bà cũng vui khi gặp các nhân viên của tổ chức này không kém họ vui khi gặp bà.
“Tôi chẳng biết tại sao,” bà nói. “Người ta vui, tôi cũng vui.”
Theo Sarah Roth, giám đốc điều hành của Sáng hội Ung thư B.C., những lúc bà Tran ghé văn phòng là lúc vui nhất mỗi ngày. (©Bản tiếng Việt của CanadaInfo.net)
“Bà ấy quả nhiên là niềm vui trong ngày của chúng tôi mỗi khi bà tới,” Roth nói.
“Bà ấy tới đây vì bà có tấm lòng tốt, và sự tử tế đó tràn vào cả văn phòng của chúng tôi và khiến ai cũng mỉm cười, làm cho ai cũng vui,” Roth nói.
“Bất kể hôm đó bạn đang gặp chuyện gì, khi bà Gia tới, bạn quên mất chuyện đó và bạn chỉ để ý tới sự niềm nở , tiếng cười và lòng nhân từ đích thực của bà.”
“Đúng là một câu chuyện phi thường về lòng biết ơn, về lòng vị tha,” Roth nói.
Nguồn: CBC, 9/10/2018.
© Bản tiếng Việt của Canada Info.